Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

BỨC THƯ CỦA MỘT NGƯỜI CHỒNG TRẺ MẤT VỢ CON

Anh Trần Minh Công và con bên linh cữu vợ. Ảnh: VietNamnet.
Tôi; Trần Minh Công
Địa chỉ: 4/45b ấp Nhị Tân 2, xã Tân Thới Nhì, huyện Hóc Môn, Tp Hồ Chí Minh

Là chồng của thai phụ Ngô Thị Hồng Thu mất ngày 29/4/2012.

Hôm nay tôi đọc trên báo về công bố kết quả của vợ con tôi là như sau:

  1. Vợ con tôi mất là do thuyên tắc ối. Xin thưa rằng: tôi không biết thuyên tắc ối là gì, nếu các bác sỹ giải quyết mổ theo yêu cầu của tôi thì vợ và con tôi đau có mất. Vậy theo các bác sỹ là vợ con tôi mất là do lỗi của gia đình tôi hay sao.
  1. Theo chuẩn đoán dự sanh của vợ con tôi là ngày 12/5/2012, trên sổ theo dõi thai kỳ, theo tìm hiểu sơ bộ về tình trạng vợ con tôi như sau: Những ngày đầu cửa mình vợ tôi hở 1 phân đến 2 phân, theo tôi và một số vi tôi tham khảo, thì đó là chuyện bình thường vì chưa tới ngày sanh tức hơn hai tuần. Chỉ thiếu nước ối là cần phải theo dõi,vậy các vị y bác sỹ mà người đời hằng mơ ước chức vị "bác sỹ cứu người" đã giữ vợ tôi ở lại nhập viện ngày 25/4 để theo dõi do ít nước ối, hằng ngày thăm khám cửa mình liên tục khiến vợ yêu của tôi sợ và nói:" anh ơi! em sợ quá, họ khám em đau quá". Vì câu nói này tôi là chồng đã xin các y bác sỹ mổ cho vợ tôi để bớt đau. Nhưng tôi được câu trả lời:" vợ anh sanh thường được, anh cứ yên tâm, anh ra ngoài để chúng tôi kiểm tra cho". 5 ngày tôi đều nhận đươc câu trả lời như vậy. Ngày 28/4/2012 ngày đầu tiên vợ tôi được tiêm thuốc dục sanh, chạy máy khoảng 5 giờ đồng hồ nhưng không có đạt kết quả gì vì cử mình mới được 2 phân, "vì chưa tới ngày mà lấy đâu ra mà mở". Cuối cùng ngày 29/04/2012,thêm một lần chạy máy và tiêm thuốc dục sanh và kết quả cuối cùng, tôi và gia đình phải nhận là hai cỗ quan tài một lớn một nhỏ đặt ngay giữa ngôi nhà nhỏ bé... Các bạn cho tôi hỏi: học hành ở đâu, y đức ở đâu, kinh nghiệm ở đâu để tôi và con trai của tôi nhận được nhận được kết quả như thế này, hay chỉ đơn giản là do thuyên tắc ối thôi...
  1. Hay các bạn đọc bài "Chậm trễ là có tội" báo Tuổi Trẻ ra ngày 10/5/2012 số 123/2012 (6877), là do chậm trễ dẫn đến cái chết của vợ con tôi.
Các vị quản lý đầu ngành nên xem xét lại và có câu trả lời cho chính bản thân các vị và cho tôi.

Trần Minh Công
Số ĐT: 0978088586
Địa chỉ: 4/45b ấp Nhị Tân 2, xã Tân Thới Nhì, huyện Hóc Môn, Tp Hồ Chí Minh
________________________________

Đọc tiếp...

CUỐI CÙNG THÌ ĐÀI TIẾNG NÓI VIỆT NAM CŨNG ĐÃ PHẢI LÊN TIẾNG

VOV yêu cầu làm rõ, xử lý nghiêm vụ 2 nhà báo bị hành hung tại Văn Giang


(VOV) - Đài TNVN đã gửi công văn chính thức đến Ban Tuyên giáo TW, Bộ TT- TT, Hội nhà báo VN, UBND tỉnh Hưng Yên, đề nghị cùng phối hợp làm rõ và xử lý minh bạch, dứt điểm, thông báo công khai kết quả với công luận.

Ngày 24/4/2012, lãnh đạo Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) cử ông Nguyễn Ngọc Năm, Trưởng phòng phóng viên Thời sự Chính trị, Kinh tế (Trung tâm tin) và phóng viên Hán Phi Long về xã Xuân Quan, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên để nắm thông tin về vụ cưỡng chế thu hồi đất đối với 166 hộ dân, phục vụ dự án xây dựng khu đô thị Ecopark, sau đó báo cáo lãnh đạo Đài để có hướng thông tin phù hợp.

Tại khu vực nhà văn hóa thôn 1, xã Xuân Quan, hai phóng viên của VOV bị một nhóm người thuộc lực lượng cưỡng chế hành hung, mặc dù đã trình bày là phóng viên đi làm nhiệm vụ. Ông Nguyễn Ngọc Năm bị còng tay, áp giải về trụ sở Viện kiểm sát huyện Văn Giang, tạm giữ, lấy lời khai và viết tường trình từ 9h45 đến 17h15 ngày 24/4/2012. Sau khi bị đánh gây thương tích, phóng viên Hán Phi Long cũng đến trụ sở Công an huyện Văn Giang tường trình vụ việc.


Ngay trong ngày bị hành hung (24/4/2012), sau khi hoàn thành việc lấy lời khai tại trụ sở Công an huyện Văn Giang, hai phóng viên đã có đơn đề nghị Giám đốc Công an tỉnh Hưng Yên giải quyết.

Nhà báo Năm xác nhận mình chính là nhân vật bị đánh (áo trắng MBH trắng) trong clip

Đài TNVN đã chỉ đạo Trung tâm tin (đơn vị trực tiếp quản lý hai phóng viên bị hành hung) và các đơn vị liên quan phải làm rõ vụ việc này, trên tinh thần hợp tác, xây dựng, đảm bảo đúng pháp luật, bảo vệ danh dự, nhân phẩm công dân và quyền tác nghiệp hợp pháp của nhà báo.

Thực hiện chỉ đạo của lãnh đạo Đài TNVN, Giám đốc Trung tâm tin đã gửi công văn tới Công an tỉnh Hưng Yên yêu cầu làm rõ sự việc, xử lý nghiêm hành vi coi thường tính mạng, sức khỏe công dân, coi thường pháp luật, nhất là với nhà báo đi làm nhiệm vụ.

Tuy vậy, cho đến nay, Trung tâm tin và hai phóng viên vẫn chưa nhận được hồi âm chính thức của Công an tỉnh Hưng Yên.

Đài TNVN cũng đã gửi công văn chính thức đến Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin - Truyền thông, Hội nhà báo Việt Nam, UBND tỉnh Hưng Yên, đề nghị cùng phối hợp làm rõ và xử lý minh bạch, dứt điểm, thông báo công khai kết quả với công luận./.

Đọc tiếp...

CÔNG AN HÀ NỘI TRẢ LỜI ĐƠN KHIẾU NẠI CỦA CHỊ PHƯƠNG BÍCH

Hôm qua, ngày 9/5/2012, chị Đặng Bích Phượng (Phương Bích) đã nhận được công văn của Công an cảnh sát điều tra, Công an thành phố Hà Hội trả lời đơn kiến nghị khởi tố của chị (lần thứ nhất mình gửi là ngày 21/9/2011, lần thứ ba gửi là ngày 3/1/2012).



 

Mời đọc thêm bài của Chị Phương Bích:

Bắt quả tang nhưng lại giấu chứng cớ kết tội mới lạ đời

Hôm qua, ngày 9/5/2012, mình nhận được công văn của công an thành phố Hà Hội trả lời đơn kiến nghị khởi tố của mình. Lần thứ nhất mình gửi là từ ngày 21/9/2011, lần thứ ba mình gửi ngày 3/1/2012. Mình biết các vị ấy có nhiều việc quan trọng, nên mình cứ thỉnh thoảng gửi nhắc việc thôi, chứ chả dám thúc dục gì sất. Còn ối người gửi đơn thư hàng chục năm kia kìa, từ lúc tóc còn xanh xanh cho đến lúc ngả muối tiêu cơ. Có người bức xúc chờ đợi lâu quá hóa tâm thần, chứ mình may là vẫn còn tỉnh táo chán. 

Đọc công văn trả lời rồi, do đại tá Phó thủ trưởng cơ quan điều tra ký hẳn hoi, mà mình thấy trả lời như các vị ấy thật đơn giản quá. Họ bảo họ “bắt quả tang” mình gây rối trật tự công cộng ở Bờ Hồ, rằng “hành vi gây rối của mình đã rõ ràng”.

Lạ thế chứ, họ nói cứ dễ như ăn kẹo vậy là sao nhỉ? Chẳng cần chứng cớ hay nhân chứng, cũng chẳng thèm tống đạt cho mình cái quyết định tạm giam, hay xử phạt hành chính như họ nói, mà cứ thế họ cùm tay mình, chở mình trên cái xe chở tù chuyên dụng rồi tống mình vào Hỏa Lò dễ như bắt gà bắt qué thế à? Cái thứ duy nhất mình cầm trên tay khi ra tù là cái giấy hủy bỏ quyết định tạm giữ (còn cái quyết định tống mình vào Hỏa Lò thì họ chả đưa cho mình 1 bản nào). Hơ hơ, họ bảo bắt quả tang mình mà lại giấu biệt chứng cớ. Bao nhiêu cái video clip họ chĩa vào mặt mình quay làm bằng chứng, chả nhẽ chỉ để họ ngắm với nhau à?

Nói thật là đến bây giờ mình cũng chẳng hiểu tại sao họ lại tống mình vào Hỏa Lò. Giống như họ bắt Bùi Hằng rồi lại phải muối mặt thả ra. Theo mình họ chả được cái gì sất, lại chuốc thêm sự phiền hà cho chính họ, chứ như mình có khi lại được tiếp thêm dũng khí chưa biết chừng. 

Theo lời khuyên của bạn bè, mình bắt đầu tìm đọc Bộ luật hình sự để tìm hiểu xem mình nên làm gì tiếp theo. Mình là mình cứ sống và “hưu trí” theo Hiến pháp cho lành.

(Nguồn: tại đây).
Đọc tiếp...

CHÙM TIN VẮN (CẬP NHẬT LÚC 12h30)


5.Tin thêm về việc bà con tiểu thương chợ Bỉm Sơn biểu tình 
trước UBND tỉnh Thanh Hóa:

Như tin đã đưa, hôm qua 9/5/2012 gần 400 người dân thị xã Bỉm Sơn kéo về UBND tỉnh Thanh Hoá khiếu nại về việc bán chợ Bỉm Sơn cho Công ty Đông Bắc (một doanh nghiệp tư nhân) chờ trực hết cả ngày không được chính quyền tiếp và trả lời...Toàn bộ dân tiểu thương đi khiếu kiện đã ngủ dưới sân tượng đài Lê Lợi, sáng nay 10/5/2012 tiếp tục có thêm hàng trăm người từ thị xã Bỉm sơn kéo đến, nâng tổng số người đi cứu kiện lên khoảng 800, người ngồi khắp sân tượng đài Lê Lợi và trước cổng UBND tỉnh Thanh Hoá. Công an tỉnh Thanh Hoá và Công an TP Thanh Hoá đã tăng cường lực lượng CBCS để duy trì ANTT và ứng trực sẵn àng đối phó.

 Tin và Ảnh: Gia làng -TP Thanh Hoá.
 
1- Sáng nay, bắt đầu từ 09h00, TS Trần Trong Dương (Viện Nghiên cứu Hán Nôm) thuyết trình về đề tài Kiến giải mới về kiến trúc "Một Cột" ở chùa Diên Hựu thời Lý do Tạp chí Tia SángKhông gian Sáng tạo Trung Nguyên tổ chức. Thời gian: 9:00, thứ Năm, ngày 10/5/2012. Địa điểm: Cà phê Sách Trung Nguyên, 52 Hai Bà Trưng, Hà Nội. (Xem tin tại đây). 

Đọc tiếp...

Bùi Công Tự: ĐI TÌM SỰ THẬT, NÓI LÊN SỰ THẬT


ĐI TÌM SỰ THẬT, NÓI LÊN SỰ THẬT
Bùi Công Tự

Bài viết của tôi hôm nay được gợi ý từ vụ việc hai nhà báo của VOV là Nguyễn Ngọc Năm và Hán Phi Long bị những người mặc sắc phục công an và những người đeo băng đỏ hành hung tại Văn Giang (24/4/2012). Sự việc ô nhục này nếu không nhờ có những người “đi tìm sự thật” và “nói lên sự thật” thì nó mãi mãi chìm vào im lặng, những kẻ như Nguyễn Khắc Hào (PCT UBND tỉnh Hưng Yên) sẽ được thể vênh vang cái mặt chuẩn bị cho những trận cưỡng chế đất đai khác.

Khi xem đoạn video quay cảnh lực lượng cưỡng chế đánh đập tàn bạo hai người đàn ông mặc áo trắng, đội mũ bảo hiểm màu trắng, ai cũng nhận thấy hai người này hoàn toàn không có hành vi “chống người thi hành công vụ”. Lương tâm thật bất an trước hành động có thể gọi là chống lại loài người giữa thanh thiên bạch nhật, ở một đất nước được nhận định là “dân chủ gấp vạn lần” thế giới tự do. Thế nhưng sau đó chỉ có một số ít người “đi tìm sự thật” đến cùng, xem hai người đàn ông vô tội bị đánh đập ấy họ là ai, tình trạng sức khỏe của họ hiện nay thế nào? Việc tố cáo tội ác sẽ hiệu quả hơn rất nhiều nếu tìm ra đầy đủ sự thật, làm rõ những ngóc ngách của sự thật.

Rất nhiều người biết rõ sự thật vụ việc trên (những người bắt giữ ông Ngọc Năm, những cán bộ VKS huyện Văn Giang nơi ông Ngọc Năm bị còng tay dẫn đến, chính quyền tỉnh Hưng Yên, lãnh đạo đài VOV, Hội nhà báo Việt Nam …) nhưng họ đã che giấu sự thật hoặc xuyên tạc sự thật. Bởi chính họ là tội đồ hoặc là người đi làm thuê cho chính quyền và doanh nghiệp, họ thiếu lòng tự trọng, thiếu ý thức về công lý.



Đáng thương nhất là hai người bị hành hung, ông Ngọc Năm và ông Phi Long, cũng không dám lên tiếng. Lẽ ra hai ông này phải giận dữ lên tiếng ngay lập tức. Ông Ngọc Năm còn là nhà báo loại cỡ cơ mà. Mãi khi sự thật bị phanh phui các nạn nhân mới dám rụt rè xác nhận. Thương thay mà cũng buồn thay!

Những người đầu tiên tìm ra sự thật vụ này là các nhà báo của BBC. Đơn giản là họ được tự do hành nghề, không ai bịt miệng họ. Vì sao BBC biết sự thật? Chắc chắn là có những người Việt Nam cung cáp thông tin cho họ. Trên một đất nước nhỏ bé nhưng có tới 700 cơ quan báo chí chính thống mà nhân dân chỉ được biết một sự thật qua báo chí nước ngoài! Cũng nhờ BBC mà ông Ngọc Năm có cơ hội nói được đôi điều, qua trả lời phỏng vấn, xác nhận sự thật tội ác dù chưa dám lên án nó.

Sau BBC có một người nữa “đi tìm sự thật” và “nói lên sự thật”. Đó là GS. VS Hoàng Xuân Phú. Ông viết: “Song đợi mãi không thấy tăm hơi, tôi đành phải cất công tìm kiếm và cuối cùng cũng tìm thấy”. Sự thật mà GS Hoàng Xuân Phú tìm thấy là mặc dù bị đánh đập, bị hạ nhục, mà chỉ hai ngày sau ông Trưởng phòng Thời sự - Chính trị - Kinh tế Đài Tiếng nói Việt Nam – nhà báo Ngọc Năm - vẫn đủ nhẫn để viết được bài báo có nội dung bảo vệ việc cưỡng chế (gồm cả việc đánh đập người lương thiện bị giấu nhẹm) của chính quyền tỉnh Hưng Yên là “theo đúng quy định của pháp luật”.

Ông Hoàng Xuân Phú kết luận: “Hãy để lương tâm lên tiếng một lần!”

Không! Thưa GS, ở đất nước này lương tâm cần lên tiếng vạn lần, triệu lần! Bởi có rất nhiều sự thật bị che giấu trong suốt hơn nửa thế kỷ qua. Vì vậy nhiều tội ác đã không bị phanh phui, nhiều sai lầm đã không được xin lỗi. Trong khi nhiều người chính trực bị oan khuất thì những kẻ tội đồ do không bị vạch mặt vẫn sống nhởn nhơ, có khi còn được vinh danh.

Do động cơ yêu chuộng sự thật, yêu chuộng công lý mà nhiều người đã tự “đi tìm sự thật” để làm sáng tỏ nhiều sự kiện lịch sử hoặc công khai những bí mật mà mình được biết. Ví dụ trường hợp GS Phan Huy Lê đã xác nhận “Cây đuốc sống Lê Văn Tám” là không có thật, chỉ là một “sáng tác” của nhà sử học Trần Huy Liệu nhằm động viên tinh thần kháng chiến của nhân dân. Tuy nhiên những việc làm như vậy chưa được bao nhiêu. Nhà nước cần nhận thức rõ đây là trách nhiệm trước lịch sử mà giao nhiệm vụ cho các cơ quan nghiên cứu làm rõ nhiều sự việc còn “mờ ảo” của quá khứ.

Đã đến lúc cần mở toang các kho lưu trữ tài liệu để các nhà khoa học vào nghiên cứu nhằm bạch hóa lịch sử, kể cả những tài liệu tình báo trước vài thập kỷ.

Đối với công cuộc chống tham nhũng thì việc tìm ra sự thật, công khai sự thật là đòi hỏi tiên quyết. Vai trò của các cơ quan nhà nước như thanh tra, công an, VKS, tòa án, kiểm toán và hoạt động của các luật sư là vô cùng quan trọng để tìm ra sự thật. Pháp luật cần có những quy định bảo đảm cho các cơ quan nói trên hoạt động độc lập, hiệu quả. Công việc này hơn đâu hết đòi hỏi phải có những người liêm chính, chí công vô tư, biết giữ bàn tay sạch (khó thay!).

Vai trò của báo chí và sự tố giác của nhân dân cũng là vũ khí sắc bén công khai sự thật. Nhưng đòi hỏi phải có tự do ngôn luận, tự do báo chí và cơ chế bảo vệ người tố giác.

Những sự thật về tham nhũng cần phanh phui một cách chi tiết các thủ đoạn, sự câu kết của nhóm lợi ích, sự chia chác, bảo kê cho tham nhũng, v..v..

Chính quyền nào công khai sự thật thì sẽ được nhân dân tin cậy, ủng hộ.

Cuối cùng, người viết xin tặng bạn đọc lời khích lệ dưới đây của văn hào Pháp Voltaire (1694-1778):

“Hãy đứng thẳng, nêu lên quan điểm của mình và can đảm nói rõ sự thật cho tất cả mọi người, ở mọi nơi. Người ta chỉ sống khi dám làm điều đó!”

TPHCM, 09/05/2012.
Đọc tiếp...